Leicester và Watford là hai hiện tượng đặc biệt thú vị cho đến lúc này. Điều gì đã khiến họ trở nên mạnh mẽ và chiếm giữ các vị trí cao tại Premier League? Câu trả lời là cả hai đều đang vận hành với 4-4-2.

Sự trở lại đầy ấn tượng của đội hình 4-4-2

  • Theo chân đội tuyển u23 viet nam chinh phục vinh quang.

CÂN BẰNG CÔNG – THỦ
Bóng đá hay thay đổi với đầy những phát kiến chiến thuật. Tuy nhiên, cũng giống như thời trang, nó tồn tại quy luật xoay vòng xu hướng. Và năm nay, sơ đồ 4-4-2 tưởng như đã “lỗi mốt” đang trở lại. Sự hồi sinh này một lần nữa chứng minh, đây là hệ thống kinh điển và có thể phá vỡ bất kỳ sơ đồ nào khác, chỉ cần vận hành nó đúng cách. Như nào là đúng cách? Tất cả có thể học hỏi từ Leicester và Watford.

Ở mùa này, mặc dù xen kẽ một vài sơ đồ khác nhưng phần lớn, Leicester (14 trận) và Watford (9 trận) đã ra sân với 4-4-2 với cặp tiền đạo đầy sức mạnh và kỹ năng dứt điểm tốt như Okazaki (hoặc Ulloa) – Vardy cùng Ighalo – Deeney. Nếu mất bóng, một trong hai tiền đạo sẽ di chuyển xuống hàng tiền vệ để hỗ trợ phòng ngự, tạo thành 4-5-1 và đảm bảo rằng đội bóng của họ không bị áp đảo về mặt quân số ở trung tâm.

  • Xem barca đá bóng mà phê quá.

Điều chỉnh này mang đến sự cân bằng giữa công và thủ, khiến 4-4-2 đột nhiên trở nên ưu việt hơn so với các sơ đồ khác, kể cả 4-2-3-1 đang được ưa chuộng hiện nay. Những cầu thủ chạy cánh trong 4-2-3-1 chủ yếu xuất hiện bên phần sân đối phương, di chuyển hẹp và có xu hướng đi vào trung tâm. Họ không tham gia phòng ngự đủ nhiều như các tiền vệ cánh của 4-4-2. Ví dụ, Mourinho từng gạt Hazard ra ngoài ở một số trận vì tiền vệ này thiếu khả năng hỗ trợ hàng thủ.

ĐÔNG QUÂN TRONG MỌI TRƯỜNG HỢP
Một điểm khác khiến 4-2-3-1 mang nhiều rủi ro là khi các hậu vệ biên phải dâng lên rất cao để khỏa lấp khoảng trống của hai cầu thủ hoạt động bên trái và phải phía sau tiền đạo. Khi mất bóng, chống lại các cuộc tấn công từ phía đối phương chỉ còn 2 trung vệ và 1, hoặc 2 tiền vệ phòng ngự. Man City và Arsenal đã thủng lưới rất nhiều từ những đợt đột kích bên mạng sườn kiểu này.

Với 4-4-2, chỉ có 1 hậu vệ biên dâng lên, thường không quá cao, để thực hiện các pha chồng cánh. Những tiền vệ cánh như Mahrez – Albrighton (Leicester) và Abdi – Jurado (Watford) luôn giữ liên lạc với đồng đội phía dưới, ngăn chặn các đợt tấn công xuống cánh từ phe đối lập. Abdi của Watford thực hiện 3,3 cú tắc bóng mỗi trận, nhiều hơn bất kỳ cầu thủ nào khác trong đội hình CLB này từ đầu mùa. Vì vậy, Leicester và Watford hiếm khi phải lo lắng đến những cuộc phản công từ hai cánh.

Thế nhưng khi đợt lên bóng của đối phương bị phá sản, họ theo đúng cánh đó để đột nhập vào, từ tốc độ của Mahrez hay Jurado. Khi tấn công, hai đội bóng này luôn áp đảo về mặt số lượng. Họ có 2 tiền vệ cánh, có thể thêm 1 tiền vệ trung tâm và 2 tiền đạo trong khu cấm địa. Chơi với cặp tiền đạo đương nhiên có ích lợi lớn, bởi các hỗ trợ nhận được từ đối tác, thay vì đơn độc chiến đấu trong sơ đồ một trung phong.

4-4-2 sẽ trở thành xu hướng tại Premier League? Có thể lắm, bởi thành công của Leicester và Watford có sự cám dỗ lớn.

“Song sát” nguy hiểm nhất
Cặp đôi Vardy – Okazaki của Leicester đã có 18 bàn thắng, còn Deeney – Ighalo của Watford là 17. Hai cặp đôi này đã ghi bàn nhiều hơn sự kết hợp của các tiền đạo khác, như Aguero – Bony (10), Giroud – Sanchez (15), Rooney – Martial (6), Kane – Son (10) hay Sturridge – Benteke (6).