Theo tờ xo so đưa tin Thấy khách, những đứa trẻ ở Thouvong Hotel không đon đả mời chào như ở S.G quán, thậm chí chúng còn nhìn chúng tôi với con mắt dè chừng… 

 

Lào Cai) và Tân Thanh (Lạng Sơn), thế nhưng tệ nạn mại dâm ở Lạc Xao có những bí mật lần đầu tiên chúng tôi biết đến. Khi nghe gái mại dâm nơi đây “khoe” tuổi tác của mình, không ít lần chúng tôi “hoảng hồn”…

Cuộc giải nguy bất ngờ

Như đã nói ở kỳ trước, sau khi rời N.G quán, chúng tôi đến vũ trường Xayora. Tại đây, chúng tôi trạm chán với 4 tên mặt rô hung tợn, tay lăm lăm cầm hung khí.   Bên cạnh đó là kết qua kqxsmn tại đây.

Khi tôi đang chuẩn bị hứng cú đấm của một tên mặt rô thì xuất hiện tiếng thét phụ nữ. Lúc ấy, không chỉ tôi bủn rủn chân tay mà ngay cả những tên mặt rô cũng phải giật mình.

Ngoái mặt lại, một người phụ nữ nhỏ nhắn với khuôn mặt đỏ ửng đang rẽ đám đông đi vào, khoác trên vai là một chiếc túi thường thấy của những người buôn bán ở chợ. Chị tuôn ra một tràng tiếng bản địa. Sau đó, bọn bọn mặt rô tức tới thả chúng tôi và bỏ đi…

Lúc đó, tôi cũng không biết người phụ nữ này là người Lào hay người Việt, mãi đến khi chị ta vẫy Hoàn lại và cất tiếng Việt, tôi mới được biết chị tên là H., – người quen của Hoàn, quê ở Hương Sơn (Hà Tĩnh). Dù tuổi chưa quá 45, nhưng chị đã hơn 20 năm xuất hiện ở Lạc Xao, thông qua những chuyến hàng trao đổi.  Các bạn qua tâm xo so thua thien hue xem chi tiết tại đây.

Chị kể, khi chị đang giao hàng ở đại lý gần khách sạn Xayaro thì thấy những người cửu vạn đang bốc hàng cho chị rủ nhau đi xem đánh nhau. Loáng thoáng nghe thấy những người Việt bị vây đánh, chị liền chạy đến và kịp thời giải nguy.

Nói về chuyện bọn mặt rô, chị H. vừa nói vừa chửi: “”Chị rất ghét những người trăng hoa, tham hương mua phấn. Tại nơi này chị đã chứng kiến nhiều người Việt sang đây mua dâm bị đánh nhưng không bao giờ chị can thiệp, chỉ trừ những trường hợp bị nguy hiểm đến tính mạng”.

Theo  tờ  kqxs mb  Biết được chị trách mình, Hoàn thanh minh rằng, cả đoàn chúng tôi đang đi tìm hiểu để lên án tệ nạn mại dâm nơi đây. Dường như đồng cảm, chị đứng dậy nói: “Nếu vậy các chú trả tiền đi, tôi dẫn các chú đến một tụ điểm khác, mới thấy được địa ngục trần gian của những đứa trẻ; nhưng tuyệt đối không ai được tham gia vào trò mua bán đó”.

“Địa ngục trần gian” của những đứa trẻ

Rời khách sạn Xayaro, chúng tôi quay trở lại trung tâm chợ đón 2 đồng nghiệp đang nóng lòng chờ đợi sau khi đã tác nghiệp xong ở N.G quán. Theo lời chỉ dẫn của chị H., chúng tôi đi khoảng 100m, sau đó tấp xe vào khu vực đặt biển hiệu khách sạn Thouvong. Chị H. bước xuống, cẩn thận quan sát trước sau rồi mới vẫy lái xe rẽ nhanh vào cổng khách sạn, đi sâu vào sân.

Trong ánh sáng lờ mờ của những bóng đèn hiên hắt ra, Thouvong Hotel tọa lạc ở một khuôn viên khá rộng. Cạnh lối đi vào vừa đủ để 2 xe ô tô tránh nhau là hai dãy nhà hai tầng được xây theo kiểu kiến trúc Chăm pa. Tiếp đó là phòng lễ tân “kiêm” nhà căng tin với đủ loại đồ ăn, thức uống xuất xứ từ nước bản địa, Thái Lan, Trung Quốc, thậm chí có cả hàng Việt Nam chất lượng cao.

Đi vào sâu, qua một khoảng sân rộng có 6 chiếc xe ô tô bán tải mang biển kiểm soát của Lào và Thái Lan, là một dãy nhà 4 tầng được thiết kế và xây theo kiểu hiện đại. Thế nhưng, điều làm chúng tôi ngạc nhiên và thầm nghi ngờ về sự quảng cáo của chị H., bởi nó trái với quy mô nửa kim nửa cổ của Thouvong hotel.

Theo quan sát của PV, người làm ở đây ngoài một nam nhân viên trực lễ tân kiêm bán căng tin và khoảng 4 người khách mắt xanh mũi lõ, thì cả một không gian rộng lớn chỉ có 2 cô bé độ khoảng 14 – 15 tuổi đang ngồi bốc bún bằng tay cho vào miệng.

Thấy khách, họ không đon đả mời chào như ở S.G quán, thậm chí họ còn nhìn chúng tôi với con mắt dè chừng. Mãi đến khi chị H. xuất hiện thì những những đứa trẻ mới đứng dậy chào với vẻ cung kính và đi theo chị vào phòng lễ tân.

Đến lúc này, chị H. đã thay Hoàn làm phiên dịch viên cho chúng tôi và đặt vấn đề với nhân viên trực lễ tân người Lào tên Xí, nhưng Xí trả lời hiện nay không có đủ nhân viên, thậm chí những người khách mắt xanh mũi lõ này cũng đang phải chờ…